
Các bạn biết tại sao GM HMTP không cho chúng ta vô công ty sau ngày 17.5 không? Có lý do hết đó. Những thiết bị, máy siêu âm, điện tim, nội soi thì chuyển về site khác nhưng những vật dụng mà các site khác không cần thì sẽ đi về đâu? Sẽ được bán ve chai với giá tuy hơi thấp nhưng bọn nó làm giả giấy tờ báo giá rất thấp như cho không, để kiếm lời. Nghe đồn GM được 50%, còn 50% còn lại tụi nó tự chia đều. Thật khốn nạn!



Lin bớt đút tay túi quần và đi nổ đi Lin ơi. Có tí kinh nghiệm ở FV mà đi đâu cũng khoe vậy. Hoàn Mỹ và FV đâu có kinh doanh cùng mâm đâu làm sao áp bên này qua bên kia được, em trích lời bệnh viện của anh hoài vậy. Bé bé người mà nổ ghê phết, bên Sing họ cũng đâu có tin đâu cố làm gì. Lo cắt cost theo lời họ đi, rồi mà khăn gói lên đường em nhé.



Gia đình em gái có bầu bị cho nghỉ và tất cả đừng kêu gọi tập đoàn giải cứu làm gì. Các bạn có biết tập đoàn bày mưu tính kế giúp bà Trờ âm xử lý em gái bầu đấy. Trờ âm và Lờ iên (xê ê ô) là bạn thân nhá. Gửi đơn tới cơ quan pháp luật và làm tới cùng đi ạ



Chuyện thật giữa đời công sở Sự im lặng có thể bảo vệ ai đó trong chốc lát. Nhưng sự lên tiếng sẽ bảo vệ nhiều người mãi về sau. Một người phụ nữ đang mang thai hoặc nuôi con nhỏ… đáng lẽ phải được bảo vệ. Nhưng trong môi trường này cô ấy đã bị đẩy đến giới hạn. Cô ấy là một nhân viên từng cống hiến hơn 10 năm tại một bệnh viện lớn thuộc Tập đoàn Y khoa Hoàn Mỹ. Cô đã đồng hành với nơi ấy từ khi còn là một cô gái trẻ đến khi trở thành một người mẹ. Nhưng chính vào thời điểm mong manh và đáng trân trọng, và được bảo vệ nhất ấy khi cô đang mang thai, sinh con và trở lại làm việc cô lại phải đối mặt với những điều tồi tệ xảy ra nơi công sở: - Cô ấy bị gây áp lực làm việc quá giờ dừ đang mang thai - Cô ấy không được tạo điều kiện nghỉ ngơi, thậm chí bị ép nghỉ thai sản sớm. Lương thưởng bị kéo dài và chi trả không minh bạch - Sau khi đi làm lại, cô ấy không được giao việc, không có thiết bị làm việc, bị cô lập và suy sụp tinh thần - Bệnh viện ra quyết định điều chuyển công việc trái luật, giảm thu nhập mà không có thoả thuận và đến khi cô ấy không thể chịu đựng thêm được nữa, chọn đơn phương chấm dứt hợp đồng theo đúng luật, thì họ… phớt lờ Cô đã kiên nhẫn, gửi hàng loạt email yêu cầu được thanh lý hợp đồng, trả lại quyền lợi chính đáng sau 10 năm gắn bó. Nhưng hơn nửa tháng trôi qua kể từ ngày chính thức nghỉ việc, phía bệnh viện và tập đoàn vẫn không một lời phản hồi Không thể im lặng mãi, vì những gì xảy ra với cô ấy… có thể đang xảy ra với nhiều người phụ nữ khác, chỉ là họ chưa đủ mạnh mẽ để nói ra. Nếu bạn im lặng vì sợ hãi “hãy lên tiếng khi quyền lợi của bạn bị xâm phạm”.



Tôi Khoa GM HMTP xin nói vài lời cuối cùng như sau. Khoa biết các bạn không thích Khoa vì 1 số quyền lợi công ty nên đem chuyện đời tư ra nói. Khoa xin nhắc lại chuyện giải tán do HMC, thiếu lương do HMC, chậm lương do HMC, thất hứa tiền gửi xe do HMC. Các bạn tìm mụ Liên mà đòi, Khoa mệt mỏi quá rồi, xin hãy buông tha cho Khoa, Khoa sẽ không còn là người tập đoàn HM nữa nên hãy buông tha cho Khoa. Chào



Tôi Khoa, GM đời thú ba của Hoàn Mỹ Tân Phúc (HMTP), từ khi dự án còn đang trong giai đoạn ý tưởng đến khi chính thức đi vào vận hành. Trước tôi, Tú và Nghĩa từng phụ trách dự án nhưng hai bạn đó không có kinh nghiệm về vận hành và xin giấy phép hoạt động, nên tôi được HMC kêu tiếp quản dù không muốn. Chỉ trong 3 tháng khi tôi nhận nhiệm vụ, phòng khám đã có giấy phép - đó là bước ngoặt quan trong, đá*h dấu sự chuyển mình từ dự án đến đơn vị có pháp lý vững vàng, chính thức hoạt động. Tuy nhiên, sau đó, tôi phải đối mặt với kì vọng thiếu thực tế của HMC Finance cụ thể là chị Liên và chị Nguyên, nhằm lập công với chủ đầu tư. Họ đặt mục tiêu "trên trời" như 300 bệnh/ ngày ngay trong năm đầu tiên, với doanh số là 1 triệu/ lượt khám. Xin được nói thật, chưa có trung tâm y khoa nào mới thành lập, lại có thể đạt được những con số không tưởng như vậy trong thời gian đầu. Điều này không chỉ gây ra áp lực lớn mà còn lệch hướng phát triển bền vững của HMTP. Phần việc tôi cố gắng thực hiện là đưa HMTP vào đúng quỹ đạo, xây dựng nền tãng bền vững, tạo dấu ấn tích cực trong cộng đồng địa phương - những điều cần thiết để một đơn vị y tế phát triển lâu dài và có uy tín. Tôi hiểu rằng, khi có biến động hay khó khăn, người ta dễ tìm một ai đó để đổ lỗi. Nhưng tôi không trách "Dậu đổ bìm leo" là thói đời trong cuộc sống, và tôi không chấp điều đó. Điều duy nhất tôi mong là những nỗ lực của tôi được nhìn nhận một cách công tâm và khách quan hơn



Mấy em thấy chị có uy tín chưa, chị qua Sante làm gần 1 tháng rồi nhân viên HMTP luôn nhớ chị và nhắn tin hỏi thăm chị rep mỏi tay luôn. Chứ không phải như con bóng lộ có tiếng mà không có miếng GM Khoa, cử cho có vậy thôi chứ vô dụng chả làm được cái qq gì, kinh doanh thì thua lỗ, chỉ nhậu và chơi bê đ* là giỏi thôi, mở miệng ra "vợ em bên Mỹ, Úc, Canada" nghe mắc mệt, bê đ* quen trai thì nói mẹ là bạn trai hay chồng đi, vợ vợ nghe mắc cười. Nó còn nổ là "thgian còn ở lại VN ít lắm, sắp đi nước ngoài..." nhưng đã có nước nào nhận đâu, nổ để che giấu sự bất tài vô dụng phá tan HMTP. Giờ nó còn nổ được tập đoàn rút về làm Giám Đốc Kinh Doanh. 1 kẻ vô dụng bất tài mà hay nổ giống như người ta nói ng* dốt + nhiệt tình = phá hoại tan nát HMTP để biết bao nv phải thất nghiệp, HCM lỗ.



Con Hồng Vân và thằng GM Khoa đúng là 1 cặp trời sinh. Nghe đâu con mẹ Vân thương thằng Khoa nhưng phát hiện nó bê đ* nên đau khổ. Mà thấy 2 bây đẹp đôi đó, chuyên đi phá hoại bệnh viện phòng khám. Con Vân thì phá tan bv Columbia, rồi qua phá tiếp HMTP giải tán. Thằng bê đ* thì chỉ biết đ* nhân viên trai trẻ, không lo gì cho HMTP nên đến lúc giải tán nó xin nghĩ việc nhưng tập toàn không cho, bắt nó phải làm hồ sơ giải thể cho xong, nếu không sẽ bị thưa ra tòa vì không đưa HMTP đúng tiến độ thì trong hợp đồng. Thật buồn cười cho những kẻ thoái nát



Thật đau. Không phải vì con đau. Mà vì có người xem việc mang nặng đẻ đau rất thiêng liêng là một cái tội tày đình. Không phải vì mệt mỏi mà vì bị đe dọa, xúc phạm, ngay trong những ngày yếu đuối lạc lõng nhất của đời người sản phụ. Các anh chị Hoàn Mỹ nghĩ sao? Bà Hồ Minh Trâm, giám đốc bệnh viện Hoàn Mỹ Vinh (trước kia là bệnh viện quốc tế Vinh), chuyên chăm sóc mẹ bầu có tiếng ở vùng Bắc Trung Bộ - lại gọi điện ép một sản phụ - một nhân viên đã từng tận tụy gắn bó, nghỉ việc rồi ra lệnh cô ấy "vi phạm hợp đồng lao động vì mang thai" - liệu có còn xứng đáng giữ vị trí của minh không? Vợ tôi là một người mẹ. Một người lao động. Và vợ tôi có quyền được tôn trọng. Do đó vợ tôi không im lặng. Vợ tôi không chấp nhận. Bởi vì nếu vợ tôi im lặng hôm nay, ngày mai sẽ có thêm bao nhiêu người mẹ mang thai bị bà Trâm xúc phạm như vậy nữa? Nếu bạn là một người phụ nữ từng trải qua các giai đoạn mang thai, từng lo lắng, từng tổn thương vì sự phân biệt đối xử. Nếu bạn là một người chồng, người con, từng thấy vợ mình, mẹ mình vất vả trong cuộc sống này... Hãy chia sẻ câu chuyện này. Không phải để nổi danh mà nhằm lên án một người phụ nữ độc ác, không thể tiếp tục dùng quyền lực để chà đạp những người yếu thế. Gửi bà Hồ Minh Trâm: chị cũng là người phụ nữ có bao giờ chị tự đặt mình vào vị trí những người nhân viên Hoàn Mỹ yếu thế không ạ. Em mong, đến tận cùng, chị luôn hành đông như một người mẹ, một người phụ nữ YÊU CON như vợ em đang như vậy.



"Em vi phạm hợp đồng ... Vì em có bầu" Đó là câu nói mà vợ chồng tôi không bao giờ quên được. Lúc ấy, vợ tôi đang nằm trên giường bệnh của một bệnh viện tuyến Trung Ương ở Hà Nội. Thai 32 tuần. Tim thai không ổn định. Bác sĩ đang theo dõi sát sao từng phút, từng giây. Và trong khi mình đang gồng mình giành giựt từng nhịp thở khỏe mạnh cho con, thì điện thoại liện tục đổ chuông. Người gọi là chị Hồ Minh Trâm, giám đốc điều hành bệnh viện Hoàn Mỹ Vinh, bv nổi tiếng về chăm sóc mẹ và bé tại thành phố quê hương Bác, nơi vợ tôi đã từng tin tưởng và cống hiến cả thanh xuôn. Nhưng trong cuộc gọi kéo dài vài phút, chị nói với vợ tôi những lời lẽ cay độc mà một người mẹ mang thai không nên nghe. - Em phải viết đơn xin nghỉ việc để chị tuyển người. - Em vi phạm hợp đồng ... vì em có bầu. - Khi em nuốt lời với chị thì em không thể làm ở cái bệnh viện này được đâu. - Việc em dược đi làm lại hay không là tùy thái độ của em. - Em còn trẻ mà cao tay thật đấy Vợ tôi đã ghi âm lại toàn bộ cuộc gọi. Không phải để trả thù, mà để bảo vệ chính mình - và bảo vệ những người mẹ khác có thể rơi vào tình cảnh giống mình.


